Màng sương giăng ngọn cỏ may,
Gió vun cái lạnh rấp dày lối cong.
Mười ngày chín tháng chờ mong
Đời sinh một mụn sen hồng sớm mai.
Lạc mùa bợt sắc đông phai
Nhỏ nhoi níu nhịp võng gai lớn dần
Bao lời ru rín ân cần
Mỏi trang cổ tích, mòn vần ca dao.
Dịu hiền gợi nét thanh tao
Gót thơm chưa chọn bến nào ấp iu.
Tơ lòng se, bện, chắt chiu
Ước duyên nắng dệt, mưa thêu sợi hồng.
Trời lòe nắng quái trên đồng
Cánh hoa chở nhụy sang dòng đưa xuôi
Tạt lầm bến chợ xa xôi
Lá trầu sao bạc như vôi? ai ngờ!
Nổi nênh dù có bến bờ
Lấm rều, rong chẳng lu mờ sắc hương
Tảo tần giũ gió, gợt sương
Đón xuân sang lại gợn thương đông tàn.
Đã qua mấy đận cơ hàn
Lạc mùa sen chẳng nỡ than trách đời.
Đón xuân sang lại gợn thương đông tàn.
Đã qua mấy đận cơ hàn
Lạc mùa sen chẳng nỡ than trách đời.