PHỐ NÚI THU QUA.
Tép nắng còm lả trên lối gió.
Dốc chiều bỏ nhỏ bước chân ai.
iu ấp dấu giày màu cỏ loang phai.
Thở dài, héo gót sen tháng 9.
Ghế đá chơ vơ cọng buồn rơi xao xuyến,
Thì thào, lưu luyến gọi thầm tên.
Nuối tiếc! Ngỡ ngàng! Thương! Mến! Nhớ! Quên!...
Đông đã đang nhiên kê thềm lót lá.
Gió xoạc mồm đành hanh day vách đá.
Phố vật mình lạnh giá phía bờ đêm.