CẢM XÚC
CUỐI ĐÔNG.
Chiều nay,
Cánh mỏng
như sương,
Hơn hớn
nắng về vương trên ngồng cải.
Xuân lả lơi
mơn cành xoan trần trụi.
Cuối con
đường lầm lụi Đông qua.
Co ro giọt
buồn đọng mắt lá đa.
Gió hẩy
sương sa ướt nắng.
Tím mong
manh hoàng hôn nhòa ngõ vắng.
Cau ôm
buồng đứng lặng tiễn mo rơi.
Tết nhân
gian Xuân đến Đông rời.
Quy luật
muôn đời gió, mưa, lạnh, nóng…
Chiu chắt ủ
mầm cho sự sống.
Nguyện dâng
đời chẳng ước mộng tri ân.
Gom ngọt
ngào nhường tặng mùa xuân
Rồi ra đi trong âm thầm lặng lẽ.
Rồi ra đi trong âm thầm lặng lẽ.