ĐỒNG VỌNG.
Mới chớm hè màu nắng đã xa xôi
Em thẫn thờ nhặt cánh hoa rụng sớm
Gốc phượng già nép bóng mình im lặng
Nếp gấp hằn trên khóe thời gian.
Tiếng trống bồi hồi vọng chốn không tên
Lật dấu chân lội ngược bờ kí ức
Nỗi nhớ nhung nhuộm góc chiều tím biếc
Lá rụng xoay tròn nuối tiếc cành cong.
Ươn ướt nụ cười ngày mới thi xong
Run run vòng tay ôm hờ vai rạo rực
Nụ hôn đầu thẹn thùng qua ánh mắt
Hạ mủi lòng đau vệt cắt chia xa.
Tuổi học trò vừa đó đã đi qua
Mấy mươi năm nhớ trường xưa về lại
Ghế đá không anh rộng hơn ngày ấy
Ve giận hờn khóc ướt bấy trang thư.
Đong nắng vàng trời đổ sang mưa
Bàng xòe ô đứng che vào khoảng trống
Em nghe tim mình lạc vào đồng vọng
Tiếng cuốc khàn gọi bạn phía mờ xa..
Giờ thì ve không khóc ướt Trang thư nữa vì đơn giản là chúng nó du gf email hết rùi!
Trả lờiXóaGhế đá không anh rộng hơn ngày ấy
Trả lờiXóaVe giận hờn khóc ướt bấy trang thư.
Bài thơ hay quâ HG ơi! Đầy hình tượng và giàu cảm xúc. HG làm thơ hay thật!
Trả lờiXóaôi! bài thơ hay quá
Trả lờiXóa"Tiếng trống bồi hồi vọng chốn không tên
Trả lờiXóaLật dấu chân lội ngược bờ kí ức
Nỗi nhớ nhung nhuộm góc chiều tím biếc
Lá rụng xoay tròn nuối tiếc cành cong."....
Rất hay! Hay Lắm !
ĐỒNG VỌNG. ứng tác
Trả lờiXóaMới chớm hè, màu nắng đã xa xôi
Em thẫn thờ, nhặt cánh hoa bên đồi
Gốc phượng già, nép bóng mình im lặng
Nếp gấp hằn, lặng nhìn thời gian trôi.
Tiếng trống bồi hồi, vọng chốn không tên
Lật dấu chân, ngược kí ức chênh vênh
Nỗi nhớ nhung, nhuộm góc chiều tím biếc
Lá rụng xoay tròn, nuối tiếc chiều quên.
Ươn ướt nụ cười, ngày mới thi xong
Run run vòng tay, ôm cả vào lòng
Nụ hôn đầu, thẹn thùng qua ánh mắt
Lại mủi lòng, đau vệt cắt nhớ mong.
Tuổi học trò vừa đó, đã đi qua
Mấy mươi năm, nhớ cảnh xưa chan hòa
Ghế đá không anh, rộng hơn ngày ấy
Ve giận hờn, khóc ướt thư nhạt nhòa.
Đong nắng vàng, trời chiều đổ sang mưa
Bàng xòe ô, đứng che khoảng lưa thưa
Chợt nghe tim mình, lạc vào đồng vọng
Tiếng cuốc trưa hè, gọi bạn nhớ giấc xưa...