TRẬN MƯA MÙA HẠ
Thình lình trời nổi cáu,
Chớp vằn mắt, dọc ngang.
Sấm lớn tiếng, rền vang.
Mây đen dàn thế trận.
Cơn cuồng phong cả giận.
Cát bụi mịt mù bay.
Hàng cột điện tung dây.
Cây gồng mình chống đỡ.
"Lô cốt" đành chịu vỡ ,
Kiến dàn quân xin hàng.
Chó trốn biệt gậm giường.
Mèo giật mình ngơ ngác.
Mưa tấn công ào ạt.
Đất phả khói nồng cay.
Vèo! vèo... đạn bạc bay.
Sân sôi như chảo nước.
Bé đòi: "Che bể trước".
Sợ cá con bươu đầu.
"Cụ cóc" ra gốc cau
Thẳng lưng đo mực nước
Rồi nghiến răng kèn kẹt.
Trời vội vàng thu quân.
Gió rút lẹ bàn chân.
Sấm lùi vào tĩnh lặng.
Mây thay màu áo trắng.
Đất trời bừng sáng trong.
Hết một con mưa giông
Trả lờiXóaCũng giống như bào lòng
Thấy lòng mình nhẹ bớt
Buồn vu vơ bất chợt
Trời mưa nắng - đời người
HG cảm ơn bạn CT đã đọc và cảm nhận
XóaMột 'góc sân nhà em'
Trả lờiXóaCủa tác giả Hương Gió
Trần Đăng Khoa đọc nó
Chắc cũng sẽ rất mừng!
Gặp trận mưa mùa hạ
Trả lờiXóaMà bỗng nhiên thấy sợ
Ông thần sấm trên cao
Ập vào nhà thành sét
Gió ơi Gió có biết
Chỗ nào tránh được mưa
Xin Gió chỉ giùm cho
Sau mình xin hậu tạ
Những thứ ngon của lạ
Gió thích nhất cái gì
Mình sai lính đem về
Kính dâng lên thần Gió...